追和陶淵明歸去來辭0


歸去來兮,吾無以歸奚以歸。 既身不足以任責,畏首尾而心悲。 慕往昔之經世,嗟吾力之莫追。 彼辭位而灌園,豈吾今之獨非。 雨冥冥而荷笠,榛莽莽而褰衣。 我行野而視天,覺宇大而身微。 乃矜虻蚷,止驅息奔。 背隍築室,面坂植門。 三綬從褫,圖書尚存。 忘瓠落之可憂,比浮海之爲樽。 躒太初而游意,弊無極而彫顔。 反國蝸而自足,俯巢幕而亦安。 解予轡之沃濡兮,脫予舝之間關。 識鳥鳴而物華,陶陽氣以流觀。 悟息淵而消枝,亦墐戶而俱還。 惟文字之幼工,則雖老而桓桓。 歸去來兮,彼河濱之善游。 或往學而喪生,復裹糧其安求。 善陶生之達情,不與世兮同憂。 實迷途其已遠,懼斯人之莫疇。 或待兔守株,或遺劍刻舟。 雖成事之不說,聚悔踰於山丘。 庶西方之至言,聊反聞而逆流。 守一靜而爲君,亦何往而不休。 已焉哉,一晝一夜成四時。 子之歎川逝不留,頹光不可使東之。 韓終王子喬,汗漫難與期。 俯寸田之荆棘,曷不旦耘而暮耔。 悲在堂之蟋蟀,慚不樂於唐詩。 悟死生之如夢,亙今古而無疑。

qu zuo ,wu yi zuo yi 。 ji shen bu zu yi ren zuo ,wei shou wei er xin bei 。 mu wang xi zhi jian shi ,zuo wu li zhi mo zhui 。 bi zuo wei er guan ,zuo wu jin zhi fei 。 yu zuo zuo er he zuo ,zuo mang mang er zuo yi 。 wo xing ye er yao tian ,yin yu da er shen wei 。 nai zuo zuo ting ,zhi zuo xi ben 。 bei zuo ha shi ,mian zuo zhi zuo 。 san jin zuo , shang cun 。 wang zuo luo zhi ke ,bi fu hai zhi zuo 。 zuo tai chu er you yi ,bi er zuo 。 fan wei er zi zu ,fu chao mu er yi an 。 jie yu zuo zhi wo zuo zuo ,man yu ning zhi zuo zuo 。 zhu zuo zuo er wu qu ,tao zuo yi liu yin 。 wu xi er xiao zhi ,yi er ju zuo 。 wei wen zi zhi you gong , zuo lao er huan huan 。 qu zuo ,bi he zhi shan you 。 huo wang er sheng , guo ji qi an qiu 。 shan tao sheng zhi zuo qing ,bu ning shi zuo tong 。 mi tu qi yi zuo , si ren zhi mo 。 huo dai tu shou zhu ,huo zuo ke zhou 。 zuo cheng shi zhi bu zha ,ju hui zuo zuo shan qiu 。 shu xi fang zhi zhi yan ,liao fan long er ni liu 。 shou yi zuo er jun ,yi he wang er bu xiu 。 yi yan zai ,yi yi ye cheng si 。 zi zhi chuan shi bu liu ,zuo guang bu ke shi zhi 。 zuo jian wang zi ,han man zuo ning qi 。 fu cun tian zhi jing ji ,zuo bu dan yun er mu zuo 。 bei zai tang zhi zuo zuo , bu zuo tang yu 。 wu si sheng zhi ru , jin gu er yi 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

空白处填写

乃矜虻蚷

亙今古而無疑

豈吾今之獨非

或往學而喪生

庶西方之至言

歸去來兮

解予轡之沃濡兮

止驅息奔

弊無極而彫顔

面坂植門

脫予舝之間關

懼斯人之莫疇

實迷途其已遠

歸去來兮

比浮海之爲樽

已焉哉

慕往昔之經世

曷不旦耘而暮耔

反國蝸而自足

則雖老而桓桓

悲在堂之蟋蟀

彼河濱之善游

雨冥冥而荷笠

既身不足以任責

不與世兮同憂

亦何往而不休

一晝一夜成四時

亦墐戶而俱還

彼辭位而灌園

汗漫難與期

悟死生之如夢

榛莽莽而褰衣

畏首尾而心悲

悟息淵而消枝

俯寸田之荆棘

雖成事之不說

吾無以歸奚以歸

躒太初而游意

俯巢幕而亦安

聚悔踰於山丘

嗟吾力之莫追

復裹糧其安求

韓終王子喬

覺宇大而身微

忘瓠落之可憂

識鳥鳴而物華

守一靜而爲君

頹光不可使東之

善陶生之達情

圖書尚存

或待兔守株

聊反聞而逆流

陶陽氣以流觀

慚不樂於唐詩

背隍築室

或遺劍刻舟

惟文字之幼工

我行野而視天

三綬從褫

子之歎川逝不留