峡江寺飞泉亭记0


  余年来观瀑屡矣,至峡江寺而意难决舍,则飞泉一亭为之也。   凡人之情,其目悦,其体不适,势不能久留。天台之瀑,离寺百步,雁宕瀑旁无寺。他若匡庐,若罗浮,若青田之石门,瀑未尝不奇,而游者皆暴日中,踞危崖,不得从容以观,如倾盖交,虽欢易别。   惟粤东峡山,高不过里许,而磴级纡曲,古松张覆,骄阳不炙。过石桥,有三奇树鼎足立,忽至半空,凝结为一。凡树皆根合而枝分,此独根分而枝合,奇已。   登山大半,飞瀑雷震,从空而下。瀑旁有室,即飞泉亭也。纵横丈馀,八窗明净,闭窗瀑闻,开窗瀑至。人可坐可卧,可箕踞,可偃仰,可放笔研,可瀹茗置饮,以人之逸,待水之劳,取九天银河,置几席间作玩。当时建此亭者,其仙乎!   僧澄波善弈,余命霞裳与之对枰。于是水声、棋声、松声、鸟声,参错并奏。顷之,又有曳杖声从云中来者,则老僧怀远抱诗集尺许,来索余序。于是吟咏之声又复大作。天籁人籁,合同而化。不图观瀑之娱,一至于斯,亭之功大矣!   坐久,日落,不得已下山,宿带玉堂。正对南山,云树蓊郁,中隔长江,风帆往来,妙无一人肯泊岸来此寺者。僧告余曰:“峡江寺俗名飞来寺。”余笑曰:“寺何能飞?惟他日余之魂梦或飞来耳!”僧曰:“无征不信。公爱之,何不记之!”余曰:“诺。”已遂述数行,一以自存,一以与僧。

  yu nian lai guan pu lv yi ,zhi xia jiang si er yi nan jue she ,ze fei quan yi ting wei zhi ye 。   fan ren zhi qing ,qi mu yue ,qi ti bu shi ,shi bu neng jiu liu 。tian tai zhi pu ,li si bai bu ,yan zuo pu pang wu si 。ta ruo kuang lu ,ruo luo fu ,ruo qing tian zhi shi men ,pu wei chang bu qi ,er you zhe jie bao ri zhong ,ju wei ya ,bu de cong rong yi guan ,ru qing gai jiao ,sui huan yi bie 。   wei yue dong xia shan ,gao bu guo li xu ,er zuo ji zuo qu ,gu song zhang fu ,jiao yang bu zhi 。guo shi qiao ,you san qi shu ding zu li ,hu zhi ban kong ,ning jie wei yi 。fan shu jie gen he er zhi fen ,ci du gen fen er zhi he ,qi yi 。   deng shan da ban ,fei pu lei zhen ,cong kong er xia 。pu pang you shi ,ji fei quan ting ye 。zong heng zhang zuo ,ba chuang ming jing ,bi chuang pu wen ,kai chuang pu zhi 。ren ke zuo ke wo ,ke ji ju ,ke zuo yang ,ke fang bi yan ,ke zuo zuo zhi yin ,yi ren zhi yi ,dai shui zhi lao ,qu jiu tian yin he ,zhi ji xi jian zuo wan 。dang shi jian ci ting zhe ,qi xian hu !   seng cheng bo shan zuo ,yu ming xia shang yu zhi dui zuo 。yu shi shui sheng 、qi sheng 、song sheng 、niao sheng ,can cuo bing zou 。qing zhi ,you you ye zhang sheng cong yun zhong lai zhe ,ze lao seng huai yuan bao shi ji chi xu ,lai suo yu xu 。yu shi yin yong zhi sheng you fu da zuo 。tian zuo ren zuo ,he tong er hua 。bu tu guan pu zhi yu ,yi zhi yu si ,ting zhi gong da yi !   zuo jiu ,ri luo ,bu de yi xia shan ,su dai yu tang 。zheng dui nan shan ,yun shu zuo yu ,zhong ge chang jiang ,feng fan wang lai ,miao wu yi ren ken bo an lai ci si zhe 。seng gao yu yue :“xia jiang si su ming fei lai si 。”yu xiao yue :“si he neng fei ?wei ta ri yu zhi hun meng huo fei lai er !”seng yue :“wu zheng bu xin 。gong ai zhi ,he bu ji zhi !”yu yue :“nuo 。”yi sui shu shu xing ,yi yi zi cun ,yi yi yu seng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

空白处填写

开窗瀑至

纵横丈馀

奇已

如倾盖交

其体不适

可放笔研

天台之瀑

不图观瀑之娱

而游者皆暴日中

可偃仰

则飞泉一亭为之也

高不过里许

势不能久留

当时建此亭者

顷之

僧告余曰:“峡江寺俗名飞来寺

亭之功大矣!坐久

凡树皆根合而枝分

凝结为一

取九天银河

若罗浮

即飞泉亭也

惟他日余之魂梦或飞来耳!”僧曰:“无征不信

合同而化

踞危崖

不得已下山

登山大半

飞瀑雷震

于是吟咏之声又复大作

置几席间作玩

可箕踞

风帆往来

若青田之石门

不得从容以观

骄阳不炙

余命霞裳与之对枰

参错并奏

又有曳杖声从云中来者

至峡江寺而意难决舍

其目悦

其仙乎!僧澄波善弈

瀑未尝不奇

一以自存

正对南山

八窗明净

则老僧怀远抱诗集尺许

过石桥

余年来观瀑屡矣

来索余序

雁宕瀑旁无寺

一以与僧

人可坐可卧

他若匡庐

何不记之!”余曰:“诺

日落

天籁人籁

”已遂述数行

虽欢易别

此独根分而枝合

有三奇树鼎足立

闭窗瀑闻

云树蓊郁

忽至半空

中隔长江

瀑旁有室

从空而下

古松张覆

而磴级纡曲

公爱之

”余笑曰:“寺何能飞

凡人之情

一至于斯

待水之劳

于是水声、棋声、松声、鸟声

妙无一人肯泊岸来此寺者

离寺百步

可瀹茗置饮

宿带玉堂

惟粤东峡山

以人之逸